Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

Angelina Jolie - cuộc đời thay đổi từ khi thành bà mẹ 6 con

Sự xuất hiện của sáu đứa con và tình yêu với Brad Pitt khiến cuộc sống của người phụ nữ nổi loạn một thời rẽ sang hướng tươi sáng hơn.

Mới đây, Angelina Jolie được người hâm mộ bình chọn trên trang YouGov là người phụ nữ được ngưỡng mộ nhất thế giới. Tên tuổi của cô vượt qua cả các nhân vật quyền lực trên chính trường như Hillary Clinton, Nữ hoàng Elizabeth II hay phu nhân Tổng thống Mỹ - Michelle Obama...

Kết quả ấy không làm nhiều người bất ngờ bởi từ lâu, vợ của Brad Pitt được xem là hình ảnh mẫu mực của một người mẹ hết lòng vì con, một ngôi sao giàu lòng nhân ái. Nhiều người dường như quên đi quá khứ nổi loạn, tuổi trẻ đầy u buồn với những lần định tự tử, chơi dao và khủng hoảng tinh thần trầm trọng của Angelina Jolie.

angelina-jolie-cuoc-doi-thay-doi-tu-khi-thanh-ba-me-6-con

Angelina Jolie có những ngày đầy nổi loạn khi còn trẻ.

Những lúc đau khổ vì cuộc sống không hạnh phúc của bố mẹ - diễn viên Jon Voight và Marcheline Bertrand - hay thất bại trong hôn nhân với Johnny Lee Miller (1999), Billy Bob Thornton (2003), Angelina Jolie không nghĩ đến việc có được gia đình của riêng mình. Mới đây, cô chia sẻ với tờ AP: "Thật lạ. Trước đó, tôi chưa bao giờ muốn có con hay có bầu. Tôi không thể tưởng tượng được bản thân sẽ thế nào khi làm mẹ".

Sự có mặt của đứa con nuôi đầu tiên - Maddox (năm 2002) - như là liều thuốc giúp Angelina Jolie thức tỉnh và dần bước ra khỏi tăm tối. Cô thừa nhận trên tờ USA Today: "Tôi biết một khi đã chịu trách nhiệm với Maddox, tôi không thể nào tự hủy hoại đời mình được nữa".

Năm 2005, Angelina Jolie và Brad Pitt đến với nhau bất chấp những dị nghị về việc cô cướp chồng của Jennifer Aniston. Cùng Brad Pitt, diễn viên Maleficent lần lượt nhận nuôi Zahara (2005), sinh con gái Shiloh (2006), nhận nuôi Pax Thiên (2007) và đón cặp song sinh Knox - Vivienne (2008). Cuộc sống gia đình, với trách nhiệm của một bà mẹ với đàn con, dần kéo Jolie ra khỏi cuộc sống bế tắc trước kia. Cô hiểu được trách nhiệm của mình với con: "Giờ đây, tôi đã có sáu đứa con nên phải cư xử cho đúng", Jolie nói trên tờ USA Today.

angelina-jolie-cuoc-doi-thay-doi-tu-khi-thanh-ba-me-6-con-1

Angelina Jolie hạnh phúc bên các con.

Cũng vì các con, Angelina Jolie có quyết định được cho là dũng cảm khi đồng ý phẫu thuật cắt bỏ ngực. Cô làm vậy bởi biết mình có nguy cơ mắc ung thư vú rất cao. Mẹ cô - diễn viên Marcheline Bertrand - qua đời vì căn bệnh ung thư buồng trứng. Trong bài viết đăng trên New York Times năm 2013, Angelina Jolie giải thích cô làm vậy để có thể sống lâu hơn bên các con. "Tôi muốn nói với bọn trẻ rằng chúng không cần phải lo sợ mất mẹ vì căn bệnh ung thư".

Mẹ Brad Pitt ủng hộ lựa chọn của Angelina Jolie. Bà Jane Pitt nói: "Chúng tôi rất tự hào về Angie, điều này có ý nghĩa rất lớn với gia đình chúng tôi, đặc biệt là các cháu nội tôi. Chúng tôi yêu tấm chân tình của cô ấy".

Tấm chân tình ấy, việc nghĩ cho người khác trước tiên khiến người bạn đời của Jolie cảm động. Brad Pitt trải lòng trên tờ Evening Standard của Anh: "Là người đầu tiên biết quyết định này, tôi thấy lựa chọn của Angie cũng giống nhiều phụ nữ như cô ấy, hoàn toàn quả cảm. Tất cả những gì tôi muốn là cho cô ấy một cuộc sống khỏe mạnh và dài lâu, bên cạnh tôi và bọn trẻ. Đây là những tháng ngày hạnh phúc của gia đình chúng tôi".

Cũng từ khi có con, Angelina Jolie dành nhiều thời gian hơn đến những vùng đất nghèo đói - nơi những đứa con nuôi được sinh ra và đồng cảm với những người dân khốn khó. Cô hoạt động từ thiện, bán ảnh mới sinh của con để giúp đỡ các quỹ nhân ái. Trở thành Đại sứ thiện chí của Cao ủy Liên Hiệp Quốc về người tị nạn, Angelina Jolie mang tâm hồn mềm yếu của một người mẹ, che chở cho những đứa trẻ bất hạnh, ôm chúng vào lòng trong những chuyến công tác. Đôi khi, Jolie đưa cả các con về với quê hương để chúng hiểu về nơi mình sinh ra và trân trọng hơn những gì mình đang có.

angelina-jolie-cuoc-doi-thay-doi-tu-khi-thanh-ba-me-6-con-2

Angelina Jolie vui đùa với trẻ nhỏ trong những chuyến từ thiện.

Nhìn Angelina Jolie những ngày nổi loạn và bức ảnh cô ở giữa vòng vây người tị nạn tại châu Âu mới đây để thấy người đẹp 40 tuổi đã trưởng thành và viên mãn đến thế nào. Cô đã tìm được mục đích của đời mình, khi sáu đứa con là tất cả và cô không cho phép mình khiến chúng bị tổn thương vì bất cứ tin đồn, hình ảnh xấu nào.

>> Xem thêm:

Angelina Jolie được ngưỡng mộ hơn Đệ nhất phu nhân Mỹ

Chụp ảnh gia đình

Sao nữ 'vô danh' gốc Hoa bày chiêu trò trên thảm đỏ Cannes

Thứ năm, 12/5/2016 | 08:02 GMT+7

Thứ năm, 12/5/2016 | 08:02 GMT+7

Triệu Nhĩ Linh - diễn viên không mấy tên tuổi - bị truyền thông Hoa ngữ cho rằng cố tình đi chậm và tạo dáng trước ống kính tại lễ khai mạc sự kiện điện ảnh ở Pháp.

Lễ khai mạc Liên hoan phim Cannes diễn ra ở Pháp ngày 11/5. Không có tác phẩm tham dự nhưng năm nay, nhiều người đẹp Trung Quốc vẫn lên thảm đỏ do được các nhãn hàng tài trợ. Trong ảnh là diễn viên Triệu Nhĩ Linh. Tuy nhiên gương mặt này không quen thuộc với cả phóng viên Trung Quốc có mặt tại Cannes.

Trang 163 ban đầu gọi đây là "diễn viên vô danh". Khi MC thông báo phần thảm đỏ sắp sửa kết thúc, cô này mới từ từ tiến vào. Cô đi một bước lại dừng một bước để chỉnh trang váy áo. Khi bị nhắc nhở tiến nhanh hơn, cô vẫn chậm rãi tạo dáng.
"Diễn viên này dùng tuyệt chiêu để lọt vào ống kính trực tiếp của ban tổ chức. Chưa từng có diễn viên gốc Hoa nào lọt vào ống kính quay trực tiếp của ban tổ chức Cannes lâu như vậy", 163 viết. 

Triệu Nhĩ Linh lọt vào ống kính khi đứng sau MC chương trình (ảnh trên). Tuy nhiên trả lời phỏng vấn, người đẹp nói cô không biết đó là MC.

Bài báo cho biết mãi sau mới có người nhận ra đó là Triệu Nhĩ Linh. Diễn viên nói được tham gia LHP Cannes là bất ngờ lớn với cô. Nhĩ Linh là đồng hương với Củng Lợi, cô muốn nhờ người giới thiệu để Củng Lợi đi thảm đỏ với mình. "Đáng tiếc là không kịp", người đẹp nói. Triệu Nhĩ Linh khẳng định cô không sợ nếu bị khán giả chê bai sau lần xuất hiện này. 

Ngoài Triệu Nhĩ Linh, một số ngôi sao không mấy tên tuổi như Huỳnh Lộ cũng có mặt trên thảm đỏ.

Một gương mặt gốc Hoa tại Cannes 2016.

Ngoài ra năm nay còn có một số ngôi sao đến Cannes nhưng không xuất hiện trên thảm đỏ mà đi vào trong theo lối dành cho khán giả.

Ảnh: 163

Chụp ảnh gia đình

Phim 'Bao giờ có yêu nhau' kể chuyện tình ma mị, ám ảnh

Minh Hằng phân thân, nhập vai trọn vẹn vào nhân vật trong bộ phim buồn, đẹp, mang nhiều cảm xúc về tình yêu và cuộc đời do Dustin Nguyễn đạo diễn.

Bao giờ có yêu nhau - phim mới nhất của đạo diễn Dustin Nguyễn - có suất chiếu dành cho khán giả TP HCM tối 9/5 và khán giả Hà Nội tối 10/5.

Trước khi phim ra mắt, trò chuyện với VnExpress, Dustin Nguyễn chia sẻ anh không muốn coi tác phẩm mới của mình thuộc thể loại phim ma hay có yếu tố ma mị. "Với tôi, đây là phim tình cảm nhẹ nhàng về một tình yêu đi xuyên từ kiếp này đến kiếp khác, mang màu sắc siêu nhiên là phần nhiều", đạo diễn nói về ý tưởng xây dựng nội dung phim.

Sau 90 phút, mỗi khán giả có cho riêng mình một cảm nhận về Bao giờ có yêu nhau. Có người khẳng định phim đậm chất ma mị, kinh dị, chứa vài tình tiết dễ khiến người "yếu tim" phải giật thót. Có người lại thích thú về sự khắc họa phức cảm tâm lý về chủ đề tình yêu của phim. Có khán giả lại cho rằng phim là sự pha trộn màu sắc của vài thể loại để tạo nên sức hút riêng cho mạch phim.

Điểm tương đồng lớn nhất của nhiều khán giả dành cho bộ phim là tác phẩm điện ảnh này đẹp, lãng mạn, buồn và có sức ám ảnh. Chọn chủ đề tình yêu - chủ đề muôn thuở của nghệ thuật - để khai thác, Dustin Nguyễn không đi vào lối mòn như nhiều phim Việt hiện nay. Câu chuyện tình yêu của hai nhân vật Huy (Quý Bình thể hiện) và Linh (Minh Hằng đóng) khơi gợi nhiều tầng lớp ý nghĩa, mỗi người xem có thể chạm vào một tầng nghĩa theo cách cảm nhận riêng.

Bao giờ có yêu nhau là một câu chuyện tình đậm màu sắc lãng mạn, nếu nói theo ngôn ngữ phổ biến hiện tại là "mang chất ngôn tình". Hơn 30 phút đầu, phim để hai nhân vật chính quen nhau, yêu nhau, hôn nhau. Câu chuyện tình ấy dần khiến khán giả dán mắt vào màn ảnh hơn khi yếu tố liêu trai, vòng luân hồi sinh tử, tiền kiếp, quá khứ vị lai được tung ra trong nhịp phim nhanh hơn. Trong những tuyến thời gian đan chéo, người xem tìm thấy phức cảm trong tình yêu, tâm trạng khi yêu của người phụ nữ, lòng chung thủy cũng như ẩn dụ về sự mong manh của cái đẹp trong cuộc sống vô thường.

Dustin Nguyễn cho thấy anh là một đạo diễn duy mỹ tuyệt đối. Phim đẹp ở từng chủ thể, cảnh vật và nhân vật. Bàu sen ở Phan Thiết, những đóa sen đang độ bung nở hay đang tàn úa, những đồi cát vàng chảy dài mải miết... hiện lên lung linh. Thậm chí điếu thuốc cháy dở của nhân vật nam chính cũng được miêu tả đẹp như đóa hoa lửa. Cái đẹp đan xen với chất buồn man mác khiến những bi kịch, cao trào về cuối phim càng được nhấn mạnh. Nhạc phẩm Kiếp nào có yêu nhau (nhạc sĩ Phạm Duy) do danh ca Thái Thanh thể hiện là một trong số ca khúc chủ đề của phim càng tô đậm nét liêu trai cho chuyện tình yêu vượt thời gian.

Đến bộ phim điện ảnh thứ ba, Dustin Nguyễn cho thấy anh không bước chân vào lĩnh vực đạo diễn phim chỉ để chăm chăm nghĩ đến doanh thu phòng vé. "Khi tôi bắt tay làm một phim nào đó thì trước hết đó phải là một bộ phim chạm đến cảm xúc của chính tôi, khiến tôi cảm thấy rung động. Khi thực hiện, tôi luôn xem đó là bộ phim cuối cùng mình có thể làm", Dustin Nguyễn chia sẻ với VnExpress.

Poster phim "Bao giờ có yêu nhau".

Poster phim "Bao giờ có yêu nhau".

Bộ phim đánh dấu sự trở lại mới mẻ, ấn tượng của ca sĩ Minh Hằng trong vai trò diễn viên điện ảnh.

Ở vài phân cảnh đầu của phim, trong hình ảnh nhân vật Linh, diễn xuất của Minh Hằng còn thấp thoáng nét nhí nhảnh như nhiều phim điện ảnh, truyền hình cô tham gia trước đây. Nhưng khi những nút thắt - mở của phim dần được hé lộ, nữ ca sĩ chứng tỏ bản lĩnh trong diễn xuất.

Diễn viên Hồng Ánh, khán giả của suất chiếu ở TP HCM, nhận xét về vai diễn của Minh Hằng: "Tôi vẫn còn chìm đắm trong cảm xúc của bộ phim. Lâu lắm rồi Hồng Ánh mới xem được những thước phim ngôn tình đầy chất tự sự, lãng mạn và có nhiều khung hình đẹp như vậy. Ánh khá thảng thốt khi theo dõi diễn xuất của Minh Hằng. Cô ấy đã có bước tiến rất dài bởi lẽ rất ít diễn viên trẻ nào lại có thể đảm nhận vai diễn nội tâm phức tạp mà vẫn đẹp được như cô ấy".

Diễn viên Quý Bình là một mảnh ghép quan trọng giúp diễn xuất của Minh Hằng càng thêm trọn vẹn. Anh thể hiện khá ngọt hình ảnh của người tình có khi ngọt ngào, nồng nàn nhưng cũng có lúc hời hợt, chưa chạm được tầng sâu xúc cảm để thấu hiểu được người mình yêu.

Minh Hằng được khen ngợi trong lần tái xuất với màn ảnh rộng.

Minh Hằng được khen ngợi trong lần tái xuất với màn ảnh rộng.

Cả Quý Bình và Minh Hằng đều cho thấy nỗ lực hết sức của họ trong từng cảnh quay. Những phân cảnh Quý Bình chạy mải miết trên đồi cát vàng, cảnh tai nạn hay ánh mắt ngây dại của nhân vật Linh trong đoạn cao trào... đều là những phân cảnh nhiều cảm xúc, có sức ám ảnh.  

So với nhiều phim điện ảnh Việt hiện nay, mức kinh phí khoảng 14-15 tỷ đồng của Bao giờ có yêu nhau cho thấy một sự đầu tư hiệu quả, xứng đáng. Phim có đủ yếu tố của một phim giải trí mà vẫn ghi dấu ấn tác giả, mang đến những cảm xúc hòa quyện và cũng là một "món ăn" ít ỏi, mới mẻ trên màn ảnh Việt.

Nếu bị soi, phim vẫn có vài "hạt sạn". Ví dụ, cảnh Linh và Huy đang yêu nhau đến đoạn cao trào trong phòng riêng thì đột nhiên nhân vật nữ lên tiếng: "Em muốn để dành cho ngày cưới". Câu thoại khiến người xem bật cười vì chứng tỏ một phản ứng tâm lý không logic của nhân vật vốn sẵn sàng trốn mẹ, bỏ nhà đi chơi riêng với bạn trai.

Hơn 30 phút đầu phim còn dàn trải với những cảnh tung tăng yêu nhau của cả hai. Linh được miêu tả là một sinh viên ngành thực vật học đang đi thực tế để tìm tư liệu hoàn thành luận án tốt nghiệp nhưng cách xây dựng hình ảnh cô sinh viên này khá hời hợt, giống một cô gái đang dạo chơi hơn là một sinh viên thực thụ. Đoạn trong trạm xá, lời thoại của nữ y tá cũng hời hợt và khiên cưỡng.

Bao giờ có yêu nhau ra rạp từ ngày 12/5.

>> Xem thêm:

Dustin Nguyễn: 'Không có vợ bên cạnh, tôi khó làm được gì'

Minh Hằng diện váy tôn vòng một trên thảm đỏ

Tình tay ba của Minh Hằng trong trailer 'Bao giờ có yêu nhau'

Chụp ảnh gia đình

Tự truyện Ái Vân (phần cuối): Cuộc sống thời đào hầm tránh bom

Buồn cười nhất là thằng Quân con anh Hồng điếc và chị Sơn, mỗi lần báo động chạy xuống hầm đều cầm theo lọ đường, hỏi tại sao thì nó bảo: mẹ cháu bảo ngộ nhỡ bị bom vùi thì có đường ăn là không lo chết đói.

Chừng năm, sáu tuổi tôi không còn thấy Rạp hát Ái Liên hay Hãng Việtfilm nữa, cả Đoàn văn công Liên khu 4 cũng đi đâu mất. Lúc này nhà 38 được sử dụng làm sân khấu múa rối. Người ta đã nâng lớp sàn gỗ lên để phù hợp cho phần biểu diễn của bộ môn nghệ thuật này. Tôi vẫn được xem múa rối hằng đêm. Thế giới những con rối là thế giới kỳ lạ đầu tiên tôi được biết. Gầm sân khấu múa rối cũng là nơi chúng tôi chơi trốn tìm. Những đêm đoàn múa rối nghỉ diễn, anh em chúng tôi cùng đám bạn ngoài phố về đây chơi trốn tìm, cãi nhau chí chóe, rất vui.

Khu nhà 38 rộng, có đến 600 mét vuông, xung quanh sân khấu múa rối vẫn thừa nhiều đất. Để cải thiện bữa ăn, ba má tôi nuôi lợn, nuôi ngỗng, thỏ, gà và trồng một giàn nho xanh mướt, cây lá che kín khắp cả miếng sân trước nhà. Chiều chiều, mấy anh em tôi mang thùng sang Đoàn Cải lương Nam bộ số 23 Ngô Thì Nhiệm xin nước gạo về để nấu cám cho lợn ăn. Nhớ mãi khi còi Nhà hát lớn rúc lên cũng là lúc đàn gia súc nhà tôi lên tiếng. Lợn kêu đòi bữa. Ngỗng nghe lợn kêu cũng quang quác kêu theo. Và con gà mái nhảy ổ cục tác váng nhà. Vui quá là vui!

Bỗng đâu nhà 38 bị biến thành bếp ăn tập thể của Bộ Văn hóa. Mảnh sân nhà, nơi chất đầy kỷ niệm êm đềm thuở ấu thơ của chúng tôi, giờ chật ních mấy chục chiếc xe đạp của nhân viên Bộ Văn hóa tới ăn bếp ăn tập thể. Vậy là bao nhiêu lợn, gà, ngỗng, thỏ và cả giàn nho xanh um mướt mát đều bị phá bỏ và lên mâm.

Hai chị em Ái Vân (trái) và Ái Xuân thời nhỏ.

Hai chị em Ái Vân (trái) và Ái Xuân thời nhỏ.

Tôi yêu quý những chú thỏ vô cùng, con vật xinh đẹp đáng yêu là thế cũng bị cho vào nồi, nên tôi nhất quyết không ăn. Anh Thành cũng vậy. Khi con lợn mà anh Thành hàng ngày chăm sóc bị giết mổ, anh đã khóc hu hu, rồi trốn khỏi nhà một mạch từ sáng tới đêm mới quay trở về.

Ngày ngôi nhà 38 bị trưng dụng thành nhà ăn tập thể là ngày tang tóc của bọn trẻ chúng tôi. Chị Mai, anh Thành khóc thương con lợn bị giết. Tôi khóc thương đàn thỏ bị làm thịt. Ái Xuân khóc thương đàn ngỗng “xinh ơi là xinh” của nó.

Anh em chúng tôi khóc lóc kiên quyết không ăn thịt các con vật mà chúng tôi đã nuôi và chăm sóc, nhưng rồi cuối cùng đói quá cũng phải ăn. Cái thời đến mỡ cũng không có mà ăn nói gì đến thịt. Khi anh Thành chị Mai đành phải quyết định ăn thịt lợn thì vừa thút thít khóc vừa ăn. Tôi vẫn kiên quyết không ăn thịt thỏ dù bà ngoại dỗ dành thế nào. Nhưng khi cả nhà ngủ hết, đói quá, tôi đành lò dò xuống bếp mò ăn thịt thỏ quay, ăn xong lại ngồi khóc tu tu.

Riêng hai chú ngỗng sau khi “bị” hóa kiếp thì được bà ngoại tôi lấy mỡ ngỗng rán lên, bỏ vào cặp lồng. Bếp ăn tập thể bữa nào nấu cơm có cháy, bà xin về, lấy mỡ ngỗng rưới lên trên cơm cháy rồi cho lũ cháu chúng tôi ăn. Trong ký ức của mấy anh em tôi, mỡ ngỗng ăn với cơm cháy đã trở thành món ăn kỷ niệm ngon nhất trong những ngày mùa đông giá rét ở Hà Nội.

Lúc này chẳng những nhà 38 bị chiếm dụng mà một phần gác trên của nhà 36 cũng bị Bộ văn hóa “bố trí” cho ba gia đình của Bộ tới ở. Cuối năm 1967 Bộ Văn hóa rút luôn nhà ăn tập thể, dần dà cấp đất cấp nhà cho các gia đình của Bộ về đây ở mà không thèm hỏi ba má tôi một câu nào. Lúc này chẳng những nhà 38 bị chiếm dụng mà phần lớn gác trên của nhà 36-38 cũng bị “bố trí” cho các gia đình của Bộ. Ba má tôi phản đối, đơn từ khiếu kiện rất nhiều nhưng chẳng ăn thua, đành thủ phận sống chung với lũ. Gia đình chung sống rất hòa thuận với khu tập thể của Bộ Văn hóa, bản thân các gia đình này không có lỗi, họ cũng làm theo sự cấp phát nhà đất của Bộ Văn hóa mà thôi.

Kể từ khi biến thành khu tập thể, nhà 36-38 phát sinh nhiều khó khăn mới trước đây chưa từng có, đặc biệt là nước và vệ sinh.

Cái vòi nước ngày xưa chỉ là chỗ rửa chân cho chúng tôi mỗi khi đi chơi về, nay là vòi nước chung của cả xóm. Suốt ngày đêm luôn luôn có một dãy xô chậu xếp hàng lấy nước. Rồi nước thành phố cấp cũng yếu dần, lắm lúc chỉ nhỏ giọt hứng cả giờ không đầy xô. Bí thế phải đào giếng. Thế rồi cái giếng nước trở thành nơi sinh hoạt của xóm. Lâu ngày nó giống như một hãng thông tấn. Ai muốn biết thông tin thời sự cứ ra đấy ngồi hóng chuyện, biết hết. Cái nhà vệ sinh cũng trở thành hãng thông tấn. Sáng nào cũng vậy, cả mấy chục người sắp hàng dài trước nhà vệ sinh, mỗi người một tờ báo đọc và chuyện trò đợi đến lượt mình. Đàn bà con gái ớn nhất mấy vụ này nhưng chẳng biết sao, đành “ngồi trên hố xí đợi ngày mai”. Lâu ngày cũng chai mặt, cũng sắp hàng chuyện trò ỏm tỏi, hứng lên còn hát nữa.

Rồi chiến tranh, hết sơ tán tới đào hầm. Xóm nhà 36-38 chúng tôi đào hầm ngay nền nhà ăn tập thể, tức là sân khấu rạp hát xưa kia. Chiếc hầm chiếm trọn chiều ngang gian nhà, được trát xi măng rất kiên cố. Hầm rộng, có thể chứa được khoảng 20 người. Những lần có báo động, người lớn trẻ con hốt hoảng xuống hầm. Về sau, khi đã quen, việc chạy xuống hầm đã thành bình thường, thậm chí nhiều người còn mang cơm xuống ăn uống và chuyện trò rôm rả. Cái hầm lại trở thành một hãng thông tấn. Muốn biết thông tin từ thượng vàng đến hạ cám cứ chui xuống hầm. Người lớn đàn ông cũng già chuyện như ai. Lúc đầu thấy kỳ kỳ, dần dần cũng thấy chuyện đó là bình thường. Buồn cười nhất là thằng Quân con anh Hồng điếc và chị Sơn, mỗi lần báo động chạy xuống hầm đều cầm theo lọ đường, hỏi tại sao thì nó bảo: mẹ cháu bảo ngộ nhỡ bị bom vùi thì có đường ăn là không lo chết đói.

Có những thứ cực khổ vô cùng khi qua rồi lại nhớ, đôi khi ước được sống lại với kỷ niệm ngày ấy dù chỉ một lần...

Ông Hà Quang Định (phải, cha của danh ca Ái Vân) đến thăm nghệ sĩ Phùng Há.

Ông Hà Quang Định (phải, cha của danh ca Ái Vân) đến thăm nghệ sĩ Phùng Há.

Ở nhà 36 ba tôi cũng đào một chiếc hầm ngay dưới gầm giường để phòng khi báo động vào ban đêm. Hầm đào trúng phải mạch nước ngầm nhỏ, lúc nào nước cũng lấp xấp nền hầm. Lũ nhỏ chúng tôi phải thay nhau múc nước đổ đi. Bà ngoại đã để sẵn vài chiếc ghế đẩu nhỏ cho các cháu khỏi ướt chân. Khi có báo động, trẻ con được xuống hầm, người lớn thì chui xuống nằm dưới gầm giường, còn ba tôi ở bên trên phủ vội chiếc chăn bông và những chiếc gối, đề phòng có bom bi.

Ngồi ở dưới hầm là cả một cực hình. Căn hầm ẩm ướt, muỗi bay vù vù cắn sưng người. Chúng tôi phải ngồi xổm trên chiếc ghế đẩu, chân mỏi nhừ. Một lần đang ngủ trưa trên võng, chợt loa truyền thanh vang vang: “Đồng bào chú ý, đồng bào chú ý, máy bay địch cách Hà Nội 50 km! Các lực lượng vũ trang sẵn sàng chiến đấu! Mọi người cần nhanh chóng vào hầm trú ẩn và nghiêm chỉnh chấp hành lệnh của Ủy ban Phòng không nhân dân Thành phố…”. Bình thường khi nào máy bay cách Hà Nội 30 km thì mới phải xuống hầm, nhưng chắc hôm ấy máy bay bay… quá nhanh hay sao đó mà mới cách 50 km thì còi báo động của Nhà hát Lớn đã vang lên.

Cả nhà thi nhau nhảy đại xuống hầm. Tôi đang nằm ngủ trên võng, nhào vội xuống. Vừa cuống vừa ngái ngủ tôi ríu hết cả chân không chạy được, khóc toáng lên: “Má ơi cứu con!” Má tôi vội chạy tới, nửa cõng, nửa kéo lê tôi cố chạy về phía căn hầm tập thể. Má cũng cuống lên chẳng nhích được là bao. Từ trong nhà ba thấy cảnh dở khóc dở cười bèn la lên: “Má con làm gì thế? Buông nhau ra chạy đi!” Má nhìn con, con nhìn má, tự nhiên hai má con bỗng bật cười rũ rượi. Vậy là hết quýnh quáng. Lại chạy được thoăn thoắt xuống hầm. Ba chạy xuống theo. Ông cười nói: “Bây giờ mới hiểu thần hồn nát thần tính là thế nào”.

Tìm được người đàn ông yêu và say vợ như ba yêu má thật hiếm. Chuyện gì ba cũng bắt đầu từ hai tiếng Ái Liên. Ái Liên nói thế này, Ái Liên nói thế kia, hôm qua Ái Liên thế này, bữa trước Ái Liên thế kia. Thời chiến di tản liên tục, để tránh đồ đạc thất lạc, mất mát thứ gì ba đánh dấu tên má bằng hai chữ viết tắt: A.L. Xoong nồi A.L, công tắc điện A.L, xô chậu A.L, thìa muỗng A.L, chén bát A.L… Thậm chí đến cả bức tường của nhà vệ sinh công cộng, ông cũng khắc lên đó hai chữ A.L.

Tháng 8/2011, khi quay trở về Việt Nam, tôi có tới thăm căn nhà phố Huế của mình, vẫn nhìn thấy cái công tắc có chữ A.L được khắc trên đó mà không khỏi phì cười. Cười xong rồi lại nhớ ra khu nhà này không còn nữa, nó đã mất từ lâu rồi. Lại khóc.

Phần 1, phần 2, phần 3, phần 4, phần 5, phần 6. Hết trích đăng.

(Trích tự truyện Để gió cuốn đi, First News và NXB Hội Nhà văn ấn hành)

Chụp ảnh gia đình

Biến đổi nhan sắc của Ninh Dương Lan Ngọc sau 6 năm

Thứ tư, 11/5/2016 | 19:00 GMT+7

Thứ tư, 11/5/2016 | 19:00 GMT+7

Nhờ chăm chút trang điểm, làm tóc cùng cập nhật xu hướng thời trang, Nương của "Cánh đồng bất tận" ngày càng thu hút sự chú ý với vẻ gợi cảm.

Với thành công từ bộ phim Cánh đồng bất tận năm 2010, Ninh Dương Lan Ngọc bước vào làng giải trí Việt và được ví như một "ngọc nữ" mới của làng điện ảnh nhờ gương mặt trong sáng, nụ cười tươi và diễn xuất tự nhiên.

Cô gái sinh năm 1990 trong những ngày đầu vào showbiz có phong cách ăn mặc khá "teen" và đơn giản. Cô thường để mặt mộc khi đi sự kiện.

Lan Ngọc từng chia sẻ cô tự ti về thân hình "cò hương" và không quá rành về thời trang. Lối ăn mặc, trang điểm khá "sến" của cô thường bị các đạo diễn chê bai khi casting phim.

Với những sự kiện ở nước ngoài, nữ diễn viên cũng trang điểm nhạt nhòa trên thảm đỏ. Những bộ váy cô lựa chọn không tôn dáng hay giúp thể hiện cá tính.

Năm 2012, Ninh Dương Lan Ngọc biết làm điệu hơn. Tuy nhiên, những bộ cánh của cô vẫn bị cho là màu mè, không hợp xu hướng.

Năm 2013, gu thời trang của nữ diễn viên thay đổi rõ rệt. Cô xuất hiện trong những bộ váy cắt xẻ táo bạo ở sự kiện. Nữ diễn viên trang điểm nhấn vào đôi chân mày rộng và nụ cười tươi.

Trang phục của Lan Ngọc trong năm 2014 thiên về vẻ nữ tính. Tuy nhiên, một vài bộ váy cô mặc dự sự kiện được cho là diêm dúa và không phù hợp với ngoại hình.

Cuối năm 2014, nữ diễn viên 9X có một cuộc "lột xác" về phong cách. Để cải thiện thân hình thiếu đường cong, cô dành nhiều thời gian tập ngực, mông và đùi. Cô cũng chăm chỉ uống sữa, ăn chuối để tăng cơ bắp.

Dáng vóc ngày càng gợi cảm là yếu tố giúp Ninh Dương Lan Ngọc mặc đẹp hơn. Cô biết phát huy lợi thế đôi vai thon thông qua những bộ đầm quây ngực.

Sau khi đoạt giải quán quân Bước nhảy Hoàn vũ 2015, gu mặc của Ninh Dương Lan Ngọc định hình. Cô xây dựng phong cách quyến rũ, sành điệu thay vì vẻ nhẹ nhàng, hiền lành trước đây. Bộ vest không nội y nổi bật (phải) từng giúp cô gây chú ý.

Những trang phục trong các sự kiện lớn gần đây đều được nữ diễn viên nhờ êkíp riêng tư vấn. Kiểu váy dạ hội thanh lịch, hợp xu hướng khiến người đẹp 9X thu hút trong các sự kiện.

Ninh Dương Lan Ngọc khá trung thành với kiểu kẻ lông mày ngang, được tô đậm cầu kỳ. Bên cạnh đó, việc áp dụng phương pháp đánh khối giúp cô có khuôn mặt thon gọn hơn.

Lan Ngọc cũng chú ý làm điệu với mái tóc. Từ mái tóc dài thường buộc gọn để lộ phần trán và toàn bộ khuôn mặt, cô bắt đầu biến hóa và trở nên dịu dàng hơn với các kiểu tóc uốn.

Hiện tại, Lan Ngọc chuộng trang phục dạo phố phóng khoáng với các kiểu quần culottes ống rộng, áo thun cổ cao, giày mũi nhọn hay váy hạ eo... Trên trang cá nhân, cô thường chia sẻ ảnh thời trang của mình. So với thời điểm 6 năm trước, cô đã có một bước tiến trong phong cách và ngoại hình.

Tâm Giao  |  

Chụp ảnh gia đình

Khởi My đóng vai cô giúp việc hài hước trong phim ma

Chụp ảnh gia đình

"Mặt nạ máu" là câu chuyện về ca sĩ nổi tiếng Khiết Đan (diễn viên Dương Cẩm Lynh) yêu và có một đứa con với đại gia Nguyễn (ca sĩ Nguyễn Phi Hùng) - người đã có gia đình. Vào ngày Nguyễn ly dị vợ, anh đột nhiên mất tích. Trong lúc Khiết Đan đang lo lắng thì Thu (Tinna Tình) - vợ của Nguyễn - gọi cho cô thông báo anh đã chết. Thu hẹn gặp Khiết Đan tại nhà để chia gia tài và viếng chồng mình lần cuối. Tại nhà của tình nhân, Khiết Đan bất ngờ phát hiện ra một bí mật. Vì bí mật này, cô và nhóm bạn gồm một vệ sĩ (diễn viên Thu Trang), một người giúp việc (ca sĩ Khởi My), anh tài xế (Tấn Beo) và một nhân viên trang điểm (NSƯT Hoài Linh) liên tục gặp nguy hiểm.

Hoa hậu Trái đất 2015 rạng rỡ ở Sài Gòn

Hôm nay (11/5), Hoa hậu Trái Đất 2015 Angelia Ong xuất hiện ở sân bay Tân Sơn Nhất, TP HCM với vẻ ngoài giản dị.

Cô tới Việt Nam theo lời mời của một nữ doanh nhân. Angelia Ong chọn bộ đồ đen với áo trễ vai, kính mắt cùng tông.

Cô gây ấn tượng bằng nụ cười rạng rỡ.

Angelia Ong trong bộ đồ kẻ tôn dáng của nhà thiết kế Lý Quí Khánh.

Người đẹp thích thú với thiết kế màu vàng đính hoa nữ tính.

Phần khoét lưng giúp Hoa hậu toát lên vẻ gợi cảm.

Angelia Ong sinh năm 1990, mang hai dòng máu Philippines và Trung Quốc. Trước khi đến với Miss Earth 2015, cô đăng quang Hoa hậu Trái đất Philippines. 

Angelia Ong cao 1m72, sở hữu làn da rám nắng cùng nụ cười tỏa sáng. Bên cạnh việc học ngành Quản trị marketing tại Đại học Saint Benilde, cô làm nhân viên tư vấn bán thời gian tại Manila City Hall và một số công ty. 

Người đẹp cho biết mẹ và bà của mình là người truyền cảm hứng để cô nỗ lực có được ngày hôm nay.

Sau khi đăng quang, Angelia Ong tuyên truyền việc phục hồi, tái trồng rừng và giảm lượng khí thải carbon thông qua du lịch sinh thái, đồng thời tham gia những dự án nhằm chống biến đổi khí hậu.

Vẻ đáng yêu của Hoa hậu trong bộ đầm hồng bồng bềnh.

Ý Ly  |  

Chụp ảnh gia đình